Sau đó chúng tôi đến nhà Ren quyết đòi lại phép thuật cho Yuki. Renđã đưa ra một thỏa thuận khiến tôi rất ngạc nhiên, nhưng im lặng một hồi mới thấy được cái độ vô sĩ của hắn. Ajita vốn đã cười nhẹ từ lúc Rennói ra câu đó… anh ấy rất thông minh đã biết rõ Ren sẽ đem vấn đề đó rathỏa thuận, vì nếu đặt anh ở trường hợp đó, anh cũng sẽ nói như vậy.
Vậy là chúng tôi an toàn lấy lại được phép thuật cho Yuki không tốncông sức, liền trở về khách sạn. Đứng trước bàn lễ tân, chúng tôi rấtkhó xử… đúng hơn là bản thân tôi thấy rất khó xử, trong khi ba người kia phân phòng như đúng rồi vậy.
– Được rồi, tôi, Dragon với Yuki một phòng, hai người một phòng đi. – Ren lên tiếng, đồng thời báo với cô tiếp tân một tiếng là chúng tôi sẽlấy hai phòng.
– Không! Ba phòng! Ba phòng đi. – tôi liền hét lên đầy phẫn nộ.
Ở cùng Ajita gì chứ… tim tôi sẽ giày vò tôi đến chết! Mà buổi tối nằm cạnh anh, chắc chắn sẽ rất khó ngủ.
– Xin lỗi nhưng khách sạn chúng tôi chỉ còn hai phòng đôi. Một là căn phòng hai cô đang ở, và một là căn phòng kế bên. – cô tiếp tân cườigượng… ờ… có cần phải vừa đủ hai phòng không thừa không thiếu như vậyhay không? Số tôi đúng là nhọ nồi!!!
– Vậy hai phòng đó.
– Được ạ. – cô tiếp tân cười nói… có lẽ là đang thầm thở phào vìkhông bị chúng tôi làm khó. Tôi cũng không nỡ làm khó cô ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845725/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.