Đến tận khi tôi về phòng, vẫn không ngừng suy nghĩ về câu nói của Izumo.
Cô gái mạnh mẽ này tại sao lại dính phải một tên lạnh lùng như Ren…?
Quả thật như mẹ Izumo nói, với gia thế và nhan sắc cũng như tài năngđó thì có hàng khối hàng khối người theo cô ấy, tại sao lại đâm đầu vàongõ cụt, để bị tổn thương, để bị đau khổ…?
Tôi tặc lưỡi. Trời ạ… tôi rảnh rỗi nhỉ? Khó khăn của mình thì đầy ra, vẫn chưa được giải quyết, vậy mà có thể lo lắng cho người khác.
Không biết đây gọi là ngốc nghếch hay bao đồng a.
Tôi mặc kệ leo lên giường. Tôi có diện tích nằm là hai mét vuông…ách… biết nó chật thế này từ đầu tôi đã lấy hai phòng, giờ này còn hối hậnmà chạy xuống dưới thì còn đâu phòng nữa.
Thật là ngốc xít.
Cả đêm hôm đó tôi toàn nằm mơ thấy mình bị trói, cả người bị ép chặt, hai tay ép sát người, thật sự rất khó chịu.
Đã vậy tôi còn có cảm giác mình bị gác chân lên người… thật là ácmộng. Tôi thề là ngay sáng mai mình sẽ đi đặt thêm một phòng nữa.
Và sáng hôm sau,… khi tôi thức dậy đã là chín giờ sáng. Chito đangloay hoay đem quần áo ra treo vào tủ. Xem ra cô nàng dự định ba chúngtôi sẽ ở đây dài dài.
Nhưng mà quan trọng hơn… tại sao tôi lại đang nằm ở dưới sàn. Một cái chăn dày phủ lên người tôi cứ như đắp xác chết. Có một cái gối chặnngang bụng tôi… hèn gì thấy ngột ngạt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845708/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.