Tiếng chuông vang lên khiến tôi giật mình tỉnh dậy, nhìn quanh… không có một bóng người, trời nắng thế này chứng tỏ bây giờ đang là giữatrưa, có lẽ tôi nên đi ăn trưa, thế là tôi đứng dậy. Nhưng một giọng nói bất chợt vang lên:
– Em ngủ ngon thật đấy.
Với đầu óc căng thẳng xuyên suốt mấy ngày qua như dạo gần đây, dâythần kinh của tôi lúc nào cũng căng như dây đàn, vì vậy mỗi tác động nhỏ đều có ảnh hưởng đáng kể đối với tôi. Nghe giọng nói không biết từ đâuphát ra ấy, tôi kinh hãi không kìm hét lên một tiếng.
Tôi hét xong thì tâm trạng ổn định hơn nhìn quanh tìm kiếm. Tôi lạinghe tiếng cười khẽ của Ryuu. Phải! Lời nói ban nãy rõ ràng là giọng của Ryuu, nhưng không thấy cậu ta đâu.
– Ở trên đây.
Tôi theo phản xạ ngước nhìn thì thấy Ryuu đang nằm trên cành cây, một tay cầm quyển sách đóng kín, tay còn lại chống lên đầu nằm nghiêng nhìn tôi chằm chằm.
– A!! – tôi giật mình lại hét toáng lên. Lùi lại phía sau mà không chú ý nên ngã ngửa lăn luôn ra cỏ.
Ryuu lo lắng nhảy xuống chạy đến bên tôi, nhanh chóng kéo tay tôi đứng dậy, còn miệng hỏi:
– Có sao không?
Tôi lắc đầu, nhưng cái mông ê ẩm cứ liên tục đau nhức.
– Làm giật cả mình, cậu làm cái gì trên đó?
– Ngủ. – cậu ta đáp gọn, nhưng tay vẫn đang nắm tay tôi không buông. Tôi tất nhiên nhận ra điều này, liền buông tay Ryuu ra.
– Ừ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845705/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.