– Đi thôi.
Hắn kéo tôi vào rừng.
Tôi mặc kệ Ren để hắn nắm tay mình kéo đi. Nhưng đi chưa được bao lâu thì Ren đột ngột dừng lại, hắn nhìn chằm chằm vào bàn tay tôi đang trong tay hắn.
– Lạnh vậy?
Hắn nói xong liền cởi bỏ áo khoác ngoài khoác cho tôi.
Phải rồi,… tôi quên mất trời hôm nay khá lạnh… ban nãy còn thở ra khói.
Tôi chỉ cười cười nhìn người trước mặt mình đang loay hoay khoác áo cho tôi.
Hắn mặc xong thì tiếp tục nắm tay đưa tôi đi… hơi thở của hắn nhàn nhạt mùi khói vì lạnh.
Mưa lất phất, không lớn, hệt như sương vì lạnh mà ngưng tụ thành nước khẽ khàng rơi xuống.
Tôi nghe tiếng Ren ngâm nga bài gì đó rất quen, hình như tôi đã từng nghe bài này trong mp3 của hắn một lần rồi.
Ren đưa tôi đến một bờ suối. Con suối nhỏ tí tách tiếng nước chảy trôi vào đêm trông thật mơ hồ. Hắn bảo tôi ngồi xuống một phiến đá có thể thò chân xuống dòng nước, nhưng lại nói:
– Anh định bảo em đến đây ngâm chân, nhưng không ngờ ở đây vào buổi tối lại lạnh đến vậy. – hắn đưa khuôn mặt buồn hiu nhìn tôi, ngồi xuống cạnh tôi – Gez… thật là… kế hoạch của anh…
– Anh không nhận ra nhiệt độ đã bắt đầu giảm nhanh từ chiều sao?
– Hồi chiều nhờ em mà nước bắn tung tóe ướt mèm thì thấy nóng nỗi gì. – hắn luồn tay sang tay tôi siết chặt.
– Ừ nhỉ… hehe… Anh có lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845676/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.