Được rồi, Yuki à… nhất định là phải bình tĩnh một chút, đừng có kích động mà phản ứng gì đó trái ngược chờ mong của Kurai không khéo anh ta giết chết mình giấu xác thì khổ.
– Không! Tôi không thể trả lời được! – tôi hét lên rồi vụt chạy… kẻo anh điên lên tẩn cho tôi một trận thì chết dở.
Nhưng mà sau đó khi nghĩ lại, tôi lại cảm thấy cảm động trước Kurai. Tôi thấy anh ta rất yêu Chito… yêu đến sâu đậm và mù quáng. Cách thể hiện tình yêu của anh ta có thể là biến thái và bệnh hoạn thật… nhưng tất cả cũng là vì anh ta có tính độc chiếm quá cao, thích giữ riêng Chito cho bản thân thôi.
Ban nãy anh ta đã hỏi tôi về tình cảm của Chito dành cho mình. Khuôn mặt anh ta lúc đó rất chân thành, chút gì đó chờ mong, nhưng cũng rất lo lắng. Cảm xúc đó không thể nào là giả được, tuyệt đối không. Tuy nhiên, nếu xét từ phương diện của tôi, thì tôi không nên trả lời câu hỏi này a. Nếu chân thành nói ra, cô ấy cực kì cực kì ghét anh, thế chẳng khác nào bảo người ta anh đi tự tử đi.
Tôi chỉ có thể chạy. Chẳng phải nếu nói ra, tôi chính là nhân vật nhiều chuyện ác mồm ác miệng trong truyền thuyết…?! Hơn nữa, tình cảm của Chito vẫn là nên để cho cô ấy tự trả lời… cơ mà chẳng phải câu trả lời nó đã rõ như mặt trời rồi sao? Anh ta còn đi hỏi tôi làm cái gì?!
Hôm nay anh ta đang có tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845641/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.