Tôi mệt mỏi ngủ thiếp đi. Khi trở về tới trường, Ren gọi tôi dậy thì trời cũng đã tối. Tôi lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ, sương đặc quánh chứng tỏ trời đang rất lạnh. Tôi thì đang độc một cái áo thun, với quần sọt ngắn, cả áo khoác cũng không màng đem theo. Tôi cóng mất a…
Nhìn sang Ren cũng chẳng khá khẩm gì hơn, vẫn áo thun quần jean, giày bata thôi.
Tôi và hắn vừa xuống xe đã rùng mình vì cái lạnh giá của tối nay. Vậy mà cha hiệu trưởng còn dài dòng văn tự:
– Các em hãy tập trung vào nhà ăn của trường, thầy sẽ có thông báo về kế hoạch tuần này nhé. Cấm trốn!
Ren đứng trước đống hành lý của chúng tôi, lầm bầm gì đó, chúng tự nhiên bay lên rồi biến mất… có vẻ hắn đã gửi chúng về kí túc xá trước.
– Đi thôi. – Ren đột ngột chộp lấy tay tôi rồi chạy đi. Tôi bị… lôi theo một cách không thương tiếc…
– Đi đâu thế? Nhà ăn đâu có đi hướng này? – tôi vừa thở hồng hộc vừa hỏi hắn, cái tên đang cắm đầu cắm cổ chạy.
– Ai bảo tụi mình sẽ đến nhà ăn. – hắn quay lại cười nhẹ một cái. Ánh đèn đường mờ mờ làm nổi lên ánh sáng màu đỏ đen của chiếc khuyên tai bên trái.
Nhìn hắn bây giờ thật là khiến tim người ta rung động mà. Lúc chiều nói lũ gái theo hắn bị mù thì bây giờ tôi cũng sắp mù rồi đây. Chợt nhận ra mình đã ngây ngất vì hắn quá lâu, tôi lúng túng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845563/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.