Tôi nhìn hắn… thật sự không còn biết phải nói gì nữa.
– Hừ! Đồ ngốc! – tôi phun ra ba chữ rồi quay lưng bỏ vào trong quán.
Hắn cười khẩy, dùng ngón cái quẹt nhẹ qua môi mình… nhìn đểu kinh khủng. Đồng thời hắn dùng ánh mắt sắc lạnh của mình quét qua tất cả những người ở đây, sau đó cũng theo tôi bước vào quán. Cái này rõ ràng là để đe dọa người ta. Tên này càng ngày càng ngông cuồng chẳng coi ai ra gì!
Tôi hừ giọng một tiếng rồi đi thay quần áo.
– Mời quý khách. – tôi cúi xuống, lạnh lùng đặt hai ly cà phê xuống bàn, liếc ngang mặt vị khách, tôi giật mình.
– Cô vẫn còn làm việc ở đây à? – cái tên lần trước kéo tôi ra ngõ hẻm cạnh Tiffa kìa.
– Ồ… Hôm nay cậu không uống cà phê với ớt à? – tôi đá đểu.
– Cô… muốn tôi giết cô à?! – tên đó giận dữ nắm chặt hai tay.
– Có ngon thì cứ việc. Tôi không ngán đâu! – tôi hất hàm.
– Người quen của cậu à? – người ngồi đối diện tên đó lên tiếng.
– Không quen, chỉ là có chút xích mích với cô ta thôi.
Tôi quay lưng đi một mạch. Xì! Đúng là tên khó ưa. Có khi hắn còn khó ưa hơn cả Ren nữa.
– Của quý khách đây. – giọng của ai đó xẹt ngang tai tôi… quen quen.
Tôi giật mình quay sang… là Ren.
Hắn trong bộ đồng phục quán tôi. Áo sơ mi trắng bên trong, tay dài, hắn xắn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845532/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.