(Như đã hứa :3)
– Thấy thế nào? Dễ thương lắm đúng không? – tôi nhếch môi với Ren, tạo dáng đủ kiểu cho hắn thấy.
– Ừ… dễ thương.
Hắn cho tôi một câu trả lời ngoài trí tưởng tượng. Đùa à…! Tôi chỉ giỡn thôi, hắn lại trả lời một cách nghiêm túc. Đã thế còn khen tôi làm gì để tự mình ngượng ngùng, cả khuôn mặt đỏ hồng lên, đầu cúi gằm xuống đất.
Hơ… dễ thương quá! Làm mặt tôi cũng đỏ theo, còn tim thì đập nhanh hết sức. Cái tên này thật là đáng ghét! Định đùa với hắn đến cuối cùng người chịu thiệt lại là mình. Chỉ với vài hành động cỏn con đó lại làm tôi thấy rung động, hắn dạo này cao tay ghê.
– Đùa thôi. – hắn bất ngờ cười đểu nhìn tôi. Tôi đơ toàn tập 1 phút 30 giây…
– Tên ngốc!
Tôi bặm môi mắng hắn rồi quay đi. AAA!!! Cái tên… Nhưng mà tôi… hình như còn ngốc hơn, lại tin lời hắn để giờ lại tức giận thế này!
Sau đó tôi chẳng thèm nói chuyện với hắn nữa. Ren cứ đeo theo năn nỉ tôi, từ Tiffa đến kí túc.
Tôi tắm trong phòng, thì hắn ngồi bẹp trước cửa cứ lải nhải:
– Này tôi đùa mà! Yuki à… Yuki ơi… Tha cho tôi đi.
Tôi tức điên, quấn bừa cái khăn ngang người, hung dũng mở cửa ra. Người hắn đổ vào trong phòng. Tôi nhếch mép, xịt nước xối xả vào hắn với giọng cười không thể nào man rợ hơn.
Cho đến khi hắn hết hơi, lật đật tránh dòng nước thì tôi bật cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845530/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.