Nhận ra có người đang ngắm mình, Ren quay về phía tôi, khuôn mặt lạnh lùng hiện ra… Hic! Tôi bị sắc đẹp làm cho lú lẫn, quên luôn hận hắn, ghét hắn. Tôi ngẩn ngơ nhìn hắn, chắc hẳn mặt của tôi đang ngớ lắm… Ren cười một tiếng, hắn tiến lại gần tôi. Tim tôi đập thình thịch như chạy maratong.
– Mặt cô… hôm nay…
– Ha… hả?
– Hôm nay… mặt cô rất là đáng yêu. – Ren cười.
– S… Sao?!
– Dính nhọ nè nhóc.
Ren vừa nói vừa mỉm cười lau mặt cho tôi. Mặt tôi nóng lên. Chết thật! Thật là nhục nhã quá!! Trời ơi! Tôi gào thét trong lòng, còn bên ngoài thì đơ ra… Hai lần rồi! Lần này là lần thứ hai tôi… tôi… thôi không nói nữa…
– Cậu sang đây làm gì? – tôi đẩy tay hắn ra.
– Tôi giúp cô trực vệ sinh, nghe nói cô bị phạt mà…
– Ờ. – tôi gật đầu. Tôi lẳng lặng cầm cây chổi lên quét, hắn đi lau bảng.
Đúng là hai người cùng làm, mọi chuyện cũng đâu vào đấy một cách nhanh chóng. Khi gần xong việc, tôi nói với Ren:
– Tí nữa cậu cứ về trước đi, tôi có việc đi một xíu sẽ về sau.
– Nếu thế thì để tôi đi với cô.
– Thôi không cần đâu.
– Đã nói để tôi đi cùng cô mà.
– Vậy… tùy cậu…
…
Tôi đến bệnh viện, thăm Saya, kế bên là Ren đang trố mắt nhìn. Khi đứng trước cổng bệnh viện, hắn hỏi tôi:
– Sai chỗ rồi, nếu cô muốn khám bệnh thì phải tới bệnh viện tâm thần chứ?
– Cái gì?! Cậu muốn tôi tức điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/122227/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.