Cảm nhận về lần đầu được bay, nếu dùng một từ để hình dung, thì đó là - cái quái gì thế? Cô còn tưởng Tiết yêu quái sẽ giống thần thú trong Sơn Hải Kinh, xòe rộng đôi cánh lớn che khuất cả bầu trời, nhưng sự thật cái gọi là “bay” cũng chỉ là nhảy cao hơn bình thường mà thôi. Có bản lĩnh nhảy cao thế này, hoàn toàn có thể tham dự thế vận hội Olympic giành vinh quang cho Tổ quốc.
Cô cũng chẳng mong chờ gì với cái gọi là “bay” này, thà lần sau đến thiên đường vui chơi trẻ em nhảy đệm lò xo còn hơn.
Tất nhiên, đó chỉ là câu trả lời phía Điền Tịnh Thực, còn tình huống thật thế nào không biết được. Điền Tịnh Thực nhìn xoáy vào Tiết Linh Kiều, thấy mình không thể nhớ lại chuyện này nữa, tại sao cô lại khóc lóc đi lục đống rác chứ, mỗi lần nhớ lại là tự thấy mình chẳng khác nào tự rước lấy nhục...
Tiết Linh Kiều không biết mối tơ vò trong đầu Điền Tịnh Thực, cũng không quan tâm, anh không phải Phùng Đống Đống, lúc nào cũng phải chú ý đến chỉ số biến đổi của cô...
Ừm, cũng không hẳn là lúc nào cũng... Tiết Linh Kiều quay sang nhìn Phùng Đống Đống ngồi trước mặt mình: “Có việc gì à?”
Phùng Đống Đống bưng mặt, tươi cười nhìn Tiết Linh Kiều: “Anh họ, anh muốn mua máy ảnh à, để em đề cử giúp anh nhé.”
“Tôi là Tiết Linh Kiều, con một trong nhà, anh có thể gọi tôi là...”
“Vậy thì... anh Đại Kiều!” Phùng Đống Đống cũng lờ đi vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-amazing-boyfriend/3270165/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.