Ảo tưởng rất sung túc, hiện thực cũng rất khí phách.
Nói thí dụ như, phương tiện đi lại từ xe ô tô second-hand bốn bánh thành xe gắn máy hai bánh. Nhớ lại quá trình mắc nợ buồn bã, Điền Tịnh Thực chỉ có thể ngửa mặt lên trời thở dài, khi mà đã xui xẻo rồi thì có phòng cũng không phòng nổi, đi đường bị đâm, đá cửa thì trật chân, còn thiếu mỗi uống nước cũng bịt kín kẽ răng!
Sau khi từ chối Phùng Đống Đống đưa về, Điền Tịnh Thực đẩy chiếc xe gắn máy ra khỏi Đài Truyền Hình.
Một chiếc xe có tiếng chạy qua, đỗ lại đẹp mắt ngay trước mặt cô, hai mắt Điền Tịnh Thực tỏa sáng, nhìn trước nhìn sau chiếc xe, không tồi, kiểu dáng và màu sắc đều hợp sở thích của cô, thẩm mỹ của chủ xe đáng được ba mươi hai điểm khen thưởng, có điều nhìn chiếc xe thật quen mắt.
Lý Yến Chi mở cửa xe bước xuống.
Sắc mặt Điền Tịnh Thực lập tức xụ xuống, đúng là oan gia ngõ hẹp.
"Tiểu Thực..."
Điền Tịnh Thực cười cười, cáu kỉnh hỏi: "Có chuyện gì sao cảnh sát Lý?"
Cảnh sát Lý? Trong ấn tượng của anh chưa từng được nghe lối xưng hô lạnh nhạt như thế từ Điền Tịnh Thực, cũng chưa từng thấy nụ cười khách sáo như thế. Giữa họ trước giờ vô cùng thân thiết, nhưng lúc này lại không còn như vậy nữa, Lý Yến Chi cười bất đắc dĩ: "Đừng giận, anh sẽ đi ngay. Xe em hư hỏng nặng, đi xe gắn máy không an toàn, xe này tặng cho em."
Điền Tịnh Thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-amazing-boyfriend/3270162/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.