Typer: Trầm Vân
Trời đã sáng hẳn rồi, anh em đồng nghiệp đã đi làm, Điền Việt Tiến mới tỉnh giấc với cảm giác nhức mỏi toàn thân.
Nhẹ nhàng sờ lên cổ của mình, như có một vết hằn siết màu tím.
Anh đứng vươn dậy từ chiếc ghế nằm, lao tới nhà tắm nhìn vào gương, nhìnthấy khuôn mặt với các nếp nhăn vào buổi sáng sớm, nhìn bộ râu hơi chấmđen trên cằm. Nhắm mắt lại, trong khoảng khắc cúi đầu bên bồn rửa mặt,rồi lại ngẩng đầu lên, ông nhìn thấy phía sau mình có cô gái đẹp bị chết kia đang đứng đó - trên cổ vẫn quấn chặt chiếc khăn lụa màu tím.
Điền Việt Tiến không một chút sợ hãi, anh biết đó chỉ là ảo giác - một ảogiác không có thật. Vì sao lại vướng vào anh? Như muốn gửi đến anh mộttín hiệu mãnh liệt, phó thác, thậm chí cầu xin anh nhất định phải bắtđược tên hung thủ tàn ác kia. Bắt tên hung thủ kia phải nói ra, khôngmuốn giống như con trai của cô nói năng lộn xộn - cậu bé còn đang ngủngon giấc tại phòng trực ban Sở Công an.Typer: Trầm Vân. [Truyện chỉđược type tại Diễn đàn ]
Đợi đến khi mặt trời đã lênđến đỉnh nóc nhà, con trai của người bị sát hại kia cuối cùng đã tỉnhgiấc. Cậu ta mở to đôi mắt mệt mỏi, vừa nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túccủa ông Điền, liền lập tức nhắm tịt mắt lại. Ông Điền không nói mộttiếng mà kéo cậu bé lên, đưa cậu ta ra khỏi phòng trực ban, đi đến nhàăn trongSở để ăn trưa.
Quả nhiên làcậu bé vào độ tuổi dậythì, lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-sat-tuoi-xuan/2098120/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.