15 
Trước kia ca ca từng nói ta không thể giấu được chuyện, nếu ta không vui, hắn liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra được. 
Bất kể là mấy thứ tỷ muội âm dương quái khí hay là những thủ đoạn nhỏ không lên được mặt bàn, hay là di nương trong phủ chiếm tiện nghi lúc ta còn nhỏ, dù là thứ đệ không hiểu chuyện dọa mèo của ta, ca ca đều sẽ thay ta ra mặt. 
Ca ca nói, “A Nhàn quá đơn thuần, vui buồn đều viết ở trên mặt.” 
“A Nhàn, có phải ta đã làm chuyện gì khiến nàng không vui?” 
Nhìn xem, Tạ Diễm cũng có thể nhận ra ta không vui dễ như trở bàn tay. 
Ca ca nói, một mình ấm ức không tốt cho sức khỏe, kim chi ngọc diệp như ta, có chuyện gì không vui thì trực tiếp phát tác cũng không sao. 
Ta nghĩ ca ca nói đúng, không thể để cho bản thân không vui vẻ. 
“Tạ Diễm.” Có vẻ như đây là lần đầu tiên ta gọi cả họ lẫn tên của hắn. 
“A Nhàn?” Tạ Diễm khẽ nhíu mày. 
“Chàng đang mưu đồ cái gì?” Quanh co lòng vòng từ trước đến nay không thích hợp với ta, “Chàng nói chàng không tin nhất kiến chung tình, vậy chàng cưới ta để mưu đồ cái gì?” 
“Chàng đang mưu đồ Đại Cảnh sao?” 
“Hay là, thiên hạ này?” 
Hỏi ra xong, trong lòng ta nhẹ nhàng hơn hẳn. 
Tạ Diễm có chút kinh ngạc, ta nhìn chằm chằm hắn, chờ đợi câu trả lời của hắn. 
“Ta vốn không muốn nói cho nàng biết sớm như vậy.” Tạ Diễm thở dài, “Ta là A Nghiên, Trần Nghiên.” 
“A Nghiên!” Ta giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-khanh/470440/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.