5
Hậu cung lớn như vậy, thế nhưng chỉ có một mình ta, cho nên Tạ Diễm ngày ngày đều nghỉ ngơi ở chỗ ta.
Thật tình chẳng dám giấu, thần thiếp không chịu nổi.
Đương nhiên, lời này ta sẽ không nói ra.
“A Diễm...” Ta chần chừ một lúc, ngập ngừng ấp úng nói, “Chuyện kia... có muốn mở rộng hậu cung không?”
“Hửm?” Tạ Diễm có chút nghi hoặc, giống như nghe không hiểu ta đang nói cái gì.
“Bệ hạ vẫn chưa có con nối dõi, có muốn nạp thêm người mới... khai chi tán diệp hay không?” Ta kiên trì đến cùng tiếp tục nói.
*Khai chi tán diệp (开枝散叶): Ý chỉ việc con đàn cháu đống, nối dõi tông tường.
“A Nhàn đang khuyên ta nạp phi?” Vẻ mặt của Tạ Diễm không hiểu sao lại có chút nguy hiểm.
“Chuyện này... có liên quan đến hoàng tự...” Ta dè dặt mở miệng.
“A Nhàn không thể sinh hài tử cho ta sao?” Tạ Diễm trầm mặt đáp, “Chuyện này phải làm phiền hoàng hậu rồi.”
Nói xong, hắn liền ôm ngang ta, đi về phía giường.
Lại là một đêm xuân tiêu.
Kể từ hôm đó, Tạ Diễm không còn đến nữa, không biết là công vụ bận rộn, hay là ta đã thất sủng.
Nhưng không sao, ăn mặc chi tiêu vẫn như trước, thất sủng hay không ta cũng không thèm để ý.
Có điều nam nhân này thật kỳ lạ, không hiểu sao lại tức giận.
Ngược lại, Thu Hào và Tuyên Chỉ các nàng đều rất sốt ruột, hết lần này đến lần khác ám chỉ ta đi nhận sai.
Đúng là chuyện cười, sao ta có thể đi làm loại chuyện như vậy, ta lại không sai.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-khanh/470437/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.