Ta vội vàng kéo mọi người vào phủ, nói với tỷ tỷ: "Tỷ tỷ, mau vào trong đóng cửa lại. 
Đây là nàng ta tự ngất, không ai chạm vào nàng ta, cẩn thận quay lại lại đổ tội cho chúng ta!" 
Lão cha cặn bã xưa nay không coi trọng ta - nhị nữ nhi này, lần đầu tiên gào to tên đầy đủ của ta: 
"Thẩm Vân Như!" 
Ta không nói hai lời, đóng sầm cửa lại. 
Cấm quân của Nam Cung Lăng canh giữ bên ngoài, lão cha cặn bã và ba người kia có khóc c.h.ế.t cũng không vào được. 
Người vây xem ngày càng đông, bọn họ cũng cảm thấy mất mặt, chỉ đành khiêng Thẩm Vận Chi, lủi thủi bỏ chạy. 
Nam Cung Lăng thắp hương cho Đoan Dương Quận chúa, đứng nói chuyện với tỷ tỷ ở dưới mái hiên. 
Ta và Hải Đường nắm tay nhau, đứng sau hóng hớt CP. 
Hải Đường: "Thái tử điện hạ thật anh minh thần võ, thật xứng đôi vừa lứa với tiểu thư." 
Ta: "Đúng vậy đúng vậy." 
Hải Đường: "Tiểu thư số khổ, may mà có Thái tử điện hạ ở bên, nếu không ngoại thất và đứa con hoang kia không chừng đã vào cửa rồi!" 
Ta: "Ai nói không phải chứ?" 
Hải Đường nghe thấy lời của ta, kỳ quái quay đầu nhìn ta, còn mang theo chút ghét bỏ. 
"Nhị tiểu thư, người có thể tự mình nói được hai câu không?" 
Ta: "Hai người họ khi nào thì thành thân? Thôi cứ động phòng luôn đi! 
Ta muốn xem, sinh con! Sinh con!" 
Hải Đường sợ hãi bịt miệng ta lại. 
"Nhị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-ke-thu-anu/3744138/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.