Nghe Trương An Nhiên đã nói thế nhưng Mộc Uyển Thanh vẫn điềm đạm hấp một ngậm cà phê, sau đó nhẹ nhàng đặt ly cà phê xuống. 
Ánh mắt của cô nhìn cô ta rõ là chán ghét. Ha, cô ta lấy cái quyền gì mà khuyên bảo cô rời xa Phó Duật Nhiên, cô ta tưởng cô dễ dãi nghe lời cô ta chắc. 
_ Trương An Nhiên, cô là cái thá gì mà muốn tôi rời xa Duật Nhiên ? cô nên nhớ người mà anh ấy yêu là tôi nên mong cô hãy rút lại lời nói ban nãy, đừng để có mồm thì cắp có nắp thì đậy 
Hai bàn tay của Trương An Nhiên sớm đã siết chặt, cô ta quả thực rất muốn ăn tươi nuốt sống cô ngay bây giờ nhưng vẫn cố kiềm chế lại. 
Cô ta gắng gượng hít thở thật sâu, dùng ánh mắt ngập tràn đáng thương nhìn cô. 
_ Cô muốn bao nhiêu tiền mới rời xa anh Duật Nhiên, tôi có thể hoàn trả cho cô mà 
Mộc Uyển Thanh nhìn vào ánh mắt đáng thương của cô ta thì chỉ có thể là chán ghét và ghê tởm, cô không nói không rằng mà đứng dậy. 
Định kiên định một lời với Trương An Nhiên thì bất ngờ phía sau lưng cô truyền đến giọng nói trầm ấm nhưng vừa chứa sự sắc khí. 
_ Cho dù cô có đưa bao nhiêu thì tôi cũng sẽ không bao giờ cho phép bé cưng của tôi rời xa tôi ! 
Mộc Uyển Thanh vừa nghe giọng nói quen thuộc liền lập tức quay mặt lại, vừa thấy Phó Duật Nhiên cô không hề chừng chừ mà nhào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-ke-du-tho-vao-hang-cua-pho-duat-nhien/2772896/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.