Bình minh hôm sau, Cung Chính Tư đưa hồ sơ vụ án đã sửa sang xong tới Tử Thần Điện. Án mạng như vậy luôn kết thúc rất nhanh nhưng hồ sơ không hề sơ sài. Tuy vậy, hoàng đế bận rộn chính sự, cũng không có lòng xem kỹ, vì thế do Vương Kính Trung tóm tắt lại bẩm tấu lên.
"Di thư kia Cung Chính Tư đã kiểm tra, quả thật do tự tay Cẩm bảo lâm viết. Lời Ninh Nhi nói cũng là thật, các cung nhân cùng hầu hạ Cẩm bảo lâm xuống giường đều có thể làm chứng. Hôm qua, Cẩm bảo lâm không chỉ muốn tìm xiêm y cũ, còn cẩn thận chải chuốt. Các cung nhân nói đã lâu rồi nàng ta không trang điểm tỉ mỉ như vậy, có lẽ là biết bản thân có tội, cho nên chán nản. Trừ những việc này ra, còn có..." Gã dừng một chút, "Cung Chính Tư tra xét sổ sách của Cẩm bảo lâm theo thường lệ, phát hiện Cẩm bảo lâm thất sủng đã lâu, tiêu sài vốn đã không dư dả, gần đây lại bỗng ban thưởng cho cung nhân nhiều lần, tuy mỗi lần thưởng đều không nhiều lắm, nhưng cộng tất cả lại cũng khoảng tám mươi lượng bạc. Cung Chính Tư đã kiểm tra số tiền còn dư trong phòng Cẩm bảo lâm, tiền thiếu cũng trùng khớp với khoản này."
Tự tay viết thư tuyệt mệnh, trang dung giống xưa, ban thưởng cho cung nhân... Những việc này do một người muốn chết làm hoàn toàn không kỳ lạ.
Bởi vậy có thể thấy Cẩm bảo lâm đã muốn chết từ lâu. Vương Kính Trung không khỏi thổn thức, thổn thức hồng nhan bạc mệnh, cũng thổn thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-phuong-an/459658/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.