Tần Uyển hít sâu một hơi: "Tiền thưởng này do ta mất công chuẩn bị tỉ mỉ, đương nhiên phải kiểm tra cho rõ mới được." Dứt lời, nàng nhìn ba tỷ muội Từ gia, áy náy nói, "Đố đèn nhiều câu, hỏi hết có hơi phiền phức. Mọi người nghỉ ngơi đi, ta ra ngoài là được."
Sau đó nàng phân phó Hoa Thần và Nguyệt Tịch: "Các ngươi ở đây phụng dưỡng, trà và điểm tâm đều không được thiếu, ta đi một lát sẽ quay lại."
Hoa Thần và Nguyệt Tịch theo lời ở lại. Đây là Tần phủ, các nàng vốn không cần phải lo Tần Uyển xảy ra chuyện. Tần Uyển cứ dễ dàng đuổi mọi người đi như vậy, cất bước đi về phía trước.
Đường Du lùi nửa bước nhường đường. Hai người lần lượt rời khỏi phòng khách, đi xuyên qua một hành lang dài đến trúc viên.
Cảnh trí trúc viên thanh u, vào mùa đông cũng một màu xanh biếc. Có điều nơi này khá nhỏ, hôm nay không bố trí gì, các khách khứa cũng không có lòng qua đây, tiện cho họ nói chuyện.
Cả quãng đường Tần Uyển đều trầm mặc, tim đập loạn nhịp. Vào trúc viên, nàng mới dừng lại, xoay người nhìn Đường Du.
Hắn run rẩy gọi: "Tư Uyển?"
Hai chữ này vẫn để lộ sự không tin, hắn thật sự sợ nhận lầm người.
Nàng đưa hộp gấm đựng cửu liên hoàn cho hắn: "Đừng chơi vào ban đêm."
Đường Du duỗi tay nhận lấy.
Nàng hít sâu một hơi, lại xoay người đi về phía trước.
Giữa rừng trúc có mấy tảng đá giả để cung nhân ngồi. Nàng tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-phuong-an/1880104/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.