Bình minh hôm sau, Từ Tư Uyển nghe nói các triều thần lục tục tới, hoàng đế thức dậy liền qua Thanh Lương Điện nghị sự, bản thân nàng ở Phi Hương Điện nghỉ ngơi nửa ngày, sau giờ ngọ nghe bảo tất cả triều thần đã cáo lui, mới dẫn Niệm Quân qua đó.
Thấy các nàng, hắn buông tấu chương xuống, từ ái chơi với Niệm Quân.
Tới gần chạng vạng, lại có hai phong cấp tấu đưa tới, Từ Tư Uyển thấy hắn không thể không xem nên bế Niệm Quân ngồi xuống. Niệm Quân không giọng, chỉ thì thầm hỏi phụ hoàng đang xem gì.
Từ Tư Uyển kiên nhẫn giải thích thì thấy sườn má hắn cũng gợi lên ý cười. Hắn còn chưa xem xong, bên ngoài có hoạn quan vào báo: "Bệ hạ, Phương chiêu dung nương nương dẫn Tứ điện hạ tới vấn an."
Từ Tư Uyển nhíu mày im lặng.
Hắn theo bản năng nhìn nàng một cái, rồi nói: "Nói với nàng ấy trẫm đang bận, bảo nàng ấy về đi."
Hoạn quan kia khom người cáo lui, Từ Tư Uyển vẫn đang dỗ dành Niệm Quân, hoàn toàn không xen vào an bài của hắn.
Nếu đặt ở thời điểm mới tiến cung, thấy hắn như vậy, nàng chắc chắn sẽ rộng lượng khuyên hắn gặp. Nhưng hiện tại, nàng đã có thể yên tâm thoải mái làm sủng phi không biết khiêm nhượng.
Qua một lúc, hoạn quan lần nữa vào bẩm báo: "Bệ hạ, Khác phi nương nương cầu kiến."
Hắn vẫn đáp lại bằng câu nói đó: "Nói với nàng ấy trẫm đang bận."
Từ Tư Uyển nhìn về phía cửa điện, kéo ống tay hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-phuong-an/1880086/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.