"Vâng." Hoa Thần hành lễ, đi lấy a giao theo lời của Từ Tư Uyển.
Thật ra a giao không phải mới đưa tới đưa qua, mà là trước khi nàng vào lãnh cung. Thứ này không sợ hư, chỉ cần bảo quản phù hợp, để lâu cũng không gặp vấn đề. Sở dĩ nói mới đưa tới hôm qua chỉ vì đề phòng theo bản năng mà thôi.
Hiện giờ nàng tin được Sở Thư Nguyệt, nhưng nếu so sánh, dù gì Tư Yên mới là muội muội nhà mình.
Đợi Hoa Thần đặt a giao lên bàn trà, Từ Tư Uyển liếc nhìn: "Ngươi đem a giao này về dùng, nó là vật bồi bổ, hiệu quả chậm, cứ ăn ba đến năm tháng rồi chúng ta nói tiếp."
Sở Thư Nguyệt phát hiện điều khác thường, nín thở, hỏi nàng: "Bên trong có gì?"
Từ Tư Uyển không nói rõ, chỉ nói: "Yên tâm, a giao này bản thân ta cũng dùng ba năm, không lấy mạng người đâu."
Sở Thư Nguyệt gật đầu, trầm mặc mấy giây, vẫn tò mò hỏi: "Giữa nương nương và Duyệt quý tần..."
"Giữa ta và muội ấy không có gì. Trong cung nhiều quỷ kế, có kẻ mượn tay muội ấy hại ta." Từ Tư Uyển nhàn nhạt nói.
Sở Thư Nguyệt nghe vậy không hỏi nhiều nữa.
Từ Tư Uyển giữ nàng ta lại hai khắc, sau đó một mình đọc sách trong hòng rất lâu. Mắt thấy mặt trời đã lặn, nàng dẫn Niệm Quân chậm rãi đến Thanh Lương Điện. Buổi chiều Niệm Quân học lễ nghĩa trong cung với Hoa Thần, động tác chào hỏi vốn không khó, nhưng hàm nghĩa xưng hô hài tử lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-phuong-an/1880083/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.