Khoảng một khắc sau, đồ ngự tiền ban thưởng đã tới Sương Hoa Cung. Bình sứ trắng bạch ngọc kia thủ công tinh vi, Từ Tư Uyển vừa nhìn liền thích, lập tức sai Hoa Thần bày ở ngăn tủ gian ngoài.
Hoạn quan ngự tiền khom người cười nói: "Đồ bên chỗ Sở thiếu sử còn phiền nương nương sai người đưa qua, nghe nói trên mặt thiếu sử có thương tích, hạ nô đi không tiện."
"Được." Từ Tư Uyển gật đầu, "Công công đi thong thả."
Hoạn quan kia hành lễ cáo lùi.
Từ Tư Uyển phân phó Nguyệt Tịch đi đưa thuốc cho Sở Thư Nguyệt. Hoa thần bày biện bình gốm xong liền quay lại, hỏi Từ Tư Uyển: "Hôm đó ở Trường Nhạc Cung, nô tỳ thấy bệ hạ chán ghét Sở thiếu sử. Bây giờ ban thuốc chắc là có duyên cớ khác đúng không?"
"Đương nhiên có." Từ Tư Uyển ngồi trên bàn trà, tùy ý để cuốn sách chưa đọc xong trên đầu gối, "Nghe nói sáng sớm Tôn thục nữ tới Tử Thần Điện, bây giờ chắc vẫn còn ở đó. Bệ hạ ban thưởng mấy thứ này có liên quan tới nàng ấy."
"Còn Trịnh thị kia..."
"Hẳn là bị Lâm tần xúi giục. Lâm tần lúc này tuy không thể so với trước nhưng ả ta dù gì cũng từng được thịnh sủng, còn có nhị hoàng tử dưới gối. Trùng hợp Trịnh thị có tính nết như vậy, lại nóng lòng muốn được sủng ái nhưng không có cách, thật sự là người dễ điều khiển."
"Như vậy cũng không có đạo lý." Hoa Thần nhíu mày, "Nếu Trịnh thị nhằm về phía nương nương, việc này đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-phuong-an/1880057/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.