Trong phòng ngủ ở tiền viện, Oánh quý tần vốn định kéo Từ Tư Uyển xem điệu múa mới của mình. Điệu múa này bắt nguồn từ Tây Vực, quyến rũ mị hoặc khác vũ đạo Trung Nguyên rất nhiều.
Đường Du và Ninh Nhi đột nhiên tới, Oánh quý tần đang muốn cong eo, thấy có người tới liền theo bản năng đứng lên, suýt chút té ngã. Nàng tức giận chỉ vào hai người họ, mắng: "Vào phòng cũng không báo một tiếng! Hù chết người ta rồi!"
Đường Du khom người tạ lỗi, sau đó bước lên kể lại chuyện của Anh Đào. Ninh Nhi bổ sung chuyện xảy ra ở trước cửa, không hề che giấu việc ngân lượng, cũng nói bản thân chưa nói gì.
Oánh quý tần ngạc nhiên, đi nhanh tới trợn mắt hỏi Đường Du: "Sao ngươi không hỏi nha đầu kia có phải Sở thị chán sống rồi không chứ?"
"..." Đường Du không biết trả lời thế nào, chỉ lặng lẽ nhìn Từ Tư Uyển.
Từ Tư Uyển ngồi ở mép giường, chống cằm: "Ta thấy đi theo hầu hạ chỉ là ngụy trang mà thôi, muốn gặp chúng ta là thật, chẳng qua nếu nàng ta nói thẳng muốn gặp chúng ta, chúng ta chưa chắc đã chịu, bây giờ nói vậy sẽ khiến chúng ta cảm thấy kỳ lạ, muốn tìm hiểu ngọn ngành."
"Cũng đúng." Oánh quý tần gật đầu tán đồng, ngồi xuống bên cạnh nàng, hỏi, "Vậy muội đi không?"
"Tỷ tỷ thì sao?" Từ Tư Uyển không trả lời mà hỏi lại.
"Ta đương nhiên không đi." Oánh quý tần lắc đầu, "Ta gặp nàng ta làm gì? Dù nàng ta có tính toán gì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-phuong-an/1880047/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.