Sau một lúc lấy lại bình tĩnh thì cha Sở Nhi giờ đây bắt đầu hỏi Sở Bạch: "Rốt cuộc cậu muốn gì? Tại sao lại làm ra điều này chứ?"
Sở Bạch nở một nụ cười nham hiểm rồi đưa tay tát vào mặt bố Sở Nhi trong sự tức giận. Cậu gầm gừ trả lời như một con thú dữ:
"Tại sao tôi lại làm điều này à? Hưm tất cả là điều báo thù cho cái chết mà người tôi yêu. Và chính con ông là người đã giết chết người mà tôi yêu. Vì thế tôi muốn dùng ông để cô ta phải lộ diện và trả giá..."
Bấy giờ cậu bắt đầu đánh ông té ngã xuống dưới mặt đất rồi đưa tay xé áo ông ra. Cậu dùng áo của ông vừa xé ra nối thành một sợi dây cột cả hai tay và chân ông lại. Sau đó bắt đầu dìu ông lên ghế để ông ngồi ở đấy.
Cậu bấy giờ bậc cười nham hiểm nói:
"Và giờ ông đã trở thành con tinh của tôi. Và tôi tin rằng chắc chắn con của ông sẽ đến và cứu một lão già vô dụng như ông. Và cô ta sẽ bị mắc một cậm bẫy của tử thần. Để dẫn cô ta đến cái chết..."
Cha của Sở Nhi vô cùng lo lắng giờ đây ông không biết phải nên làm gì bây giờ. Chốc lát ông đã nhìn thấy Sở Bạch lấy chiếc điện thoại của mình trên bàn và cậu ta đang tìm kiếm và bấm lướt để gọi cho ai đó.
Sau một hồi tìm kiếm thì cậu cũng đã tìm ra được số của Sở Nhi giờ đây cậu bậc cười trong sự nham hiểm nói: "Hưm giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-hanh-phuc-2/469993/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.