Anh sau một lúc thì cũng đã thoát khỏi những suy tư giờ đây anh bắt đầu nhìn cô mà thở dài lên tiếng:
"Hazz...Tôi sẽ chăm lo cho cô. Nhưng mà cô hãy nhớ rằng là không được nhắc hay nói chuyện này cho ai biết đó nghe chưa?"1
Trước lời cảnh báo kia của anh cô đã hạ gật đầu đồng ý rồi một lát cô đã đưa ra vài điều khiện cho anh: "Được thôi em sẽ không nói ra chuyện này nếu như anh dành riêng cho em hai ngày thứ bảy và chủ nhật. Chỉ cần chăm sóc và trở em đi chơi là được..."1
Anh giờ đây biết rằng mình đang bị cô uy hiếp nhưng mà anh cũng không biết phải làm gì nếu như không nghe lời cô thì chắc chắn thứ mà anh nhận được chính là rắc rối. Vì vậy anh đã cắn răng chịu đựng và đồng ý điều khiện mà cô đưa ra:
"Được thôi tôi đồng ý điều đó. Miễn là cô không xen vào cuộc sống của tôi..."
Cô nghe lời đồng ý của anh mà rất vui mừng giờ đây cô đã đạt được điều mà cô muốn. Lúc này cô cũng đã bước xuống giường và mặt lại quần áo rồi cô bắt đầu nói: "Một lát nữa anh trở em về nhà nhé..."
Anh nghe đến đây mà có chút ủ rũ dường như là không muốn trở cô về nhưng rồi cũng bát lực đồng thời. Bởi vì anh sợ rằng nếu làm trái lời cô thì chắc chắn sẽ có chuyện lớn xảy ra.
"Ừm được thôi..."
Sau đó anh cũng đã thay đồ và rồi cùng cô đi ra khỏi căn phòng bọn họ đi ra khỏi khách sạn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-hanh-phuc-2/469985/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.