Tèo tỉnh lại trong mơ màng đôi bàn tay của anh đã ôm một thứ gì đó mà anh cũng chả biết, bởi vì bây giờ bao quanh anh là một màu đen tâm tối. Anh giờ trong sự hoang mang, không biết đó là gì mà dần tiến tới. Anh bắt đầu khom người xuống nhìn, thì thấy đó là Sở Bạch cậu đang ngủ rất say.
Giờ đây Tèo nở một nụ cười hạnh phúc trên môi, chốc lát dưa đưa môi mình chạm vào má của Sở Bạch, sau đó ôm chặt cậu lại từ phía sau mà nước mắt bắt đầu rưng rưng, cậu ấp úng nói:
"Tại sao cậu lại không chấp nhận tình cảm của tôi hả? Trong khi tôi vì yêu cậu mà đã tỏ tình, khi cố gắng cam đảm để nói ra.
Nhưng rồi cậu đã làm tôi tổn thương cậu đã làm tôi đau đớn biết nhường nào, khi cậu đã phủ phàng chối bỏ cái tình yêu mà tôi dành cho cậu chứ?".
||||| Truyện đề cử: Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa |||||
Nghĩ đến đây Tèo bậc cười rồi nói tiếp:
"Giờ tôi đã hiểu tất cả rồi. Sự thật là tôi đang yêu đương phương cậu. Một tình yêu xa vời mà bản thân tự ảo tưởng. Vậy nên chả nhận lại được gì?
Cậu biết như vậy tôi rất đau không, khi yêu một người mà không được đáp trả, thì nó cũng giống như tôi chia sẻ cho cậu một miếng bánh, nhưng cậu lại không chia sẻ cho tôi. Như vậy thì chả công bằng.
Đáng ra thì cậu cũng phải yêu tôi Nhưng tôi đã yêu cậu."
Giờ đây Tèo ôm Sở Bạch lại mà bắt đầu chìm vào trong giấc ngủ sâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-hanh-phuc-2/469969/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.