Sở Nhi rời đi trong khi đã nhìn thấy Thiên Mạc vẫn bình thường. Anh không sao khiến cô cảm thấy rất an lòng. Chiếc xe của cô bây giờ đã ngừng lại ở công ty của Nhược Hy. Cô bước xuống xe mà trong lòng rối bời. Cô không muốn gặp lại Nhược Hy một lần nào nữa.
Và nhất là để Thiên Mạc cũng gặp được anh bởi vì cô biết chắc chắn anh sẽ không bao giờ bỏ qua chuyện hôm qua. Tất y là tại cô gây ra nhưng bây giờ không còn cách nào để chốn tránh cô cứ mặc kệ và quyết định rằng sẽ đối mặt với nó.
Sở Nhi bước vào trong công đi. Đang đi bỗng cô thấy bóng dáng quen thuộc của Nhược Hy khiến cô có chút hoãn loạn mà đưa tay của mình lên che mặt lại. Cô thật sự không muốn anh nhìn thấy mặc mình.
"Trời sao linh vậy mới nói có vài câu đã xuất hiện thật rồi!"
Cô im lặng cùng sự tò mò của mình đưa mắt sang nhìn anh một cái. Anh lúc này đang nói chuyện với một người đàn ông lạ mặt. Dường như hai người đang bàn công việc với nhau.
Cô thở dài bỏ trồng hồ sơ che mặt của mình xuống: "Trời thì ra anh ta đang bàn việc à? Làm mình giật cả mình. Bây giờ thì mình có thể không nhìn thấy cái bản mặc đánh ghét kia!"
Sở Nhi thở dài mà từng bước tiến đến cánh cửa kính.
Cánh cửa tự mở ra cô bước vào bên trong bây giờ cô có thể như bình thường. Bởi vì cô đoán rằng có lẽ hai sẽ cùng nhau đi ăn và xem một dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-hanh-phuc-2/469937/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.