🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

29



Không có Kỳ Nguyên làm ấm giường, thật lạnh.



Hứ, không phải tên này bị ai câu đi rồi chứ, lại nói, hình như trong cung yến lần trước hắn có liếc nhìn cung nữ bên cạnh thì phải.



Huhuhuhu, cẩu nam nhân có được liền không quý trọng.



Ta tâm phiền ý loạn, cuối cùng tức giận vắt chăn đắp đầu, ngủ thôi.



Ngày hôm sau ta tỉnh lại ngửi thấy mùi thơm như có như không trong không khí, không biết Kỳ Nguyên nằm bên cạnh ta hồi nào.



Mà cả người ta... Bám vào hắn như một con sâu dài.



Ta rón rén di chuyển ra.



Nghe thấy động tĩnh của ta, hắn đưa tay ra véo mặt ta,



"Tỉnh rồi?"



Khi nhìn vào mắt hắn, ta còn có chút hoảng hốt:



“Chàng chưa ngủm à?"







Khuôn mặt tuấn tú của hắn tối sầm trong nháy mắt:



“Rồi sao? Làm nàng thất vọng hả?”



Giọng điệu âm trầm lập tức khiến ta sợ tới mức tỉnh táo.



Ta lúng túng cười gượng hai tiếng:



"Ủa, là chàng hả ha ha ha... Ta còn đang ngủ mơ… nên nói mớ đó mà...".



"Ồ, nói mớ hả?" Mũi hắn hừ một tiếng: "Vậy nàng nói xem, nàng mơ thấy gì?"



Làm sao ta dám nói?



Chẳng lẽ muốn ta nói thật với hắn, mơ thấy hắn đi làm ấm giường cho nữ nhân khác, trong cơn giận dữ, ta một chân đá hắn vào hồ sen sao?



“Không... Không…”



Ta vội vàng chuyển đề tài:"Chàng về hồi nào vậy?”



Hắn ôm ta đến trước mặt, nhắm mắt lại và mỉm cười thích ý.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-doat-anh-trang/2883707/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mưu Đoạt Ánh Trăng
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.