Edit: Ngọc Hân 
*** 
“Lê Chính và hai anh em bọn tôi không có quan hệ huyết thống.” Giọng Hạ Cận nhàn nhạt dừng xe trong bãi đỗ xe của bệnh viện. 
Chung Tuyển ngẩn ra cơ thể hơi căng thẳng. 
“Ba năm trước khăng khăng kêu Hạ Hàm trở về chính là vì nguyên nhân đó.” 
Hạ Cận còn nói, “Cậu nuôi Hạ Hàm tới lớn, lại kề cà không muốn kết hôn, cậu ấy đối với Hạ Hàm…. Rất đặc biệt.” 
“Một mặt Hạ Hàm kính nể cậu ấy, một mặt lại ỷ vào cậu ấy, tôi cũng đã từng nghi ngờ tình cảm của Lê Chính đối với Hạ Hàm… Nhưng cũng may, cậu ấy kết hôn rồi.” 
Anh đoán không nhầm, quan hệ của bọn họ là do Lê Chính làm chủ, nếu thật sự Lê Chính muốn cưới Hạ Hàm, với thủ đoạn của anh ta chưa hẳn không làm được. Nhưng cô gái nhỏ anh ta nuôi nấng yêu thương nhiều năm như vậy, rốt cuộc sao lại nói thả liền thả. 
“Được rồi, tôi đưa cậu về phòng bệnh.” Hạ Cận hít sâu một hơi đẩy mở cửa xe. Thời tiết đã không còn lạnh thấu xương nữa, theo hơi ấm đầy đủ từ trong xe thổi ra, ngược lại cảm thấy mát mẻ hơn rất nhiều. 
Hạ Cận và Chung Tuyển đi song song trên đường chính vào bệnh viện, trên tầng hai của bệnh viện, phòng trực ban còn sáng đèn. 
“Nó không biết phần tâm tư này của Lê Chính.” Gần tới cửa, Hạ Cận nói một câu. 
Chung Tuyển biết Hạ Cận có ý gì, đơn giản là bảo anh giữ kín bí mật này, anh gật đầu. 
Trước cửa phòng bệnh tầng hai, hai vị chủ trị và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-lam-loan/1281406/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.