Cô ngẩng đầu nhìn ánh sáng vỡ vụn lác đác di chuyển dưới trời đêm ngoàicửa sổ, còn có tiếng lá cây bị gió thổi vang lên “Xào xạc.” 
Tiếng bước chân dứt khoát có lực vang lên bên tai, tiếng động càng lúc cànggần, Hạ Hàm nâng người nhưng đứng trước mặt cô thế mà lại là Chung Thác. 
Cô há miệng thở dốc, cuối cùng mở miệng: “Anh cả.” 
Không biết vì Hạ Hàm sợ hay là căng thẳng, cuối cùng thả ly trà Du Lộ rót cho cô mà cô vẫn cầm từ nãy giờ xuống. 
Cuối hành lang Chu Tiểu Hàn đang đi về phía bọn họ, Chung Thác đứng lên, hai người lập tức đi xa. 
Hạ Hàm ngơ ngác nhìn về hướng đó, cho đến khi Chung Thác dẫn theo Hà Tử Xuyến đi ra, phía sau bọn họ là Chung Tuyển. 
Lúc này trong lòng cô rất nôn nóng, lo được lo mất tràn đầy trái tim cô. 
Quá xa nên cô không thấy rõ vẻ mặt ba người bọn họ, trước mắt ẩm ướt nhìn mơ hồ không rõ ràng. 
Mãi đến khi Chung Tuyển đi qua phía cô, cô mới vội lau mắt một cái. 
“Hạ Hàm.” 
Chung Tuyển ngồi xổm xuống, nâng mặt cô lên hôn vào trán cô. 
Bên kia Chung Thác và Hà Tử Xuyến đã đi vào thang máy. 
“Lạnh không?” Chung Tuyển hỏi, đầu ngón tay vuốt ve mặt cô thử độ ấm. 
Hạ Hàm lắc đầu nói: “Đã xảy ra chuyện gì hả?” 
Anh do dự một lúc, Hạ Hàm lập tức nói: “Em biết rồi, em không hỏi nữa.” 
“Anh phái người đưa em trở về, có lẽ đêm nay anh không thể về được.” ChungTuyển cầm cái cốc trên tay cô đặt xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-lam-loan/1281397/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.