Đầu mùa xuân đêm bình yên và tĩnh lặng, đèn đường trong tiểu khu chiếu ánh sáng rực rỡ. HạHàm đứng trước cửa sổ sát đất của phòng khách, nhìn bộ đồ đồng phục màulam gấp ngay ngắn đặt trong chiếc hộp, đáy lòng hoảng sợ.
Cô xoay người nhìn cửa thư phòng khép hờ trên lầu, cuối cùng quyết định mặc cho anh ngắm.
Tân Dao rất biết quan tâm, bên trong còn một tấm giấy ghi chép, trên mặtviết: Đã giặt rồi, có thể mặc luôn. Vài nét bút tiện tay đơn giản lạibuồn cười hài hước.
Tắm rửa xong mớimặc bộ đồ này lên người, có phần hơi chật, trước ngực có mấy móc cài kéo miếng vải che lên. Váy rất ngắn màu đen ôm lấy mông, không cần động tác khom lưng mà chỉ đơn giản bước đi vài bước là có thể để lộ hết phongcảnh.
Cô kéo váy rồi lại kéo, uống hết ba chén nước ở phòng khách mới thấp thỏm đi lên lầu.
Chế phục nữ cảnh sát là cô nhìn thấy lần trước khi đi dạo phố với Tân Dao,lúc thấy Tân Dao muốn mua tặng cho Hạ Hàm, đương nhiên cô không dámnhận. Ban đầu làm thế nào cũng không đồng ý mặc vào, ai dè cô thật đúnglà ngoan ngoãn mặc cho Chung Tuyển ngắm.
Chần chừ hồi lâu mớitới cửa thư phòng, nhưng lại bắt đầu run rẩy không dám đẩy cửa đi vào.Khi cảm giác có tiếng va chạm bàn liền ghế, cô mạnh mẽ đẩy cửa ra, giữalúc chân tay luống cuống tắt đèn treo thủy tinh cao cấp trong thư phòng.
Lúc này thư phòng chỉ còn một chiếc đèn bàn mờ sáng, làm nổi bật dáng người trắng nõn mềm mại của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-lam-loan/1281391/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.