*** 
Không lâu sau, liền nhìn thấy phía trước có bóng dáng nhỏ bé bước từ trên xe xuống, Chung Tuyển cười cười, nhìn về hướng đó. 
Hạ Hàm trả tiền xuống xe, nắm chặt góc váy đứng một lát, chỉ nhìn chằm chằm xuống mặt đường nhựa. Vừa rồi hình ảnh kích thích như vậy, thậm chí ngay cả những hạt mồ hôi chảy đầy trên lưng Hạ Cận nằm ở vị trí nào cô cũng đều nhớ rất rõ ràng. 
Chung Tuyển thấy bóng dáng nhỏ bé đứng ngay ngắn chỉnh tề cũng nghi hoặc, đã đứng đó hồi lâu mà chưa thấy nhúc nhích gì. 
Chân dài bước tới, đi về phía Hạ Hàm. 
Bàn tay to xoa đầu cô, Chung Tuyển giơ tay kéo cô ôm vào lòng. 
“Ai vậy?” Hạ Hàm buồn bực né tránh nói, khi thấy anh, khuôn mặt lại giãn ra, còn cười cười. 
“Em cứ đứng như vậy, cũng không nhìn xe?” 
Còn tưởng rằng anh thực sự ôm mình cơ đấy, thì ra là để cô nhìn xe! Giống như đang đi tàu lượn, mà bây giờ cô đang đặt mình vào chỗ thấp nhất, bên cạnh vừa có một chiếc xe đen bóng gào rít chạy qua, mang theo cảm giác công kích, cô nhắm chặt mắt, an ủi bản thân không có chuyện gì. 
“Đi thôi.” Chung Tuyển nắm tay cô, dẫn cô đi về phía xe mình. 
Chỗ nào cũng nhỏ, bàn tay to dễ dàng bao trùm cánh tay mảnh khảnh của cô, nhưng cảm xúc rất tốt, thịt mũm mĩm, nhìn nho nhỏ, nhưng lại rất có thịt, cúi đầu nhìn cô một cái. 
Anh ‘người cao ngựa lớn,’ chân lại dài, Hạ Hàm gần như là phải chạy chầm chậm, cúi đầu thở hổn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-lam-loan/1281367/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.