Editor: Xu
Beta: Sue
"Miệng em làm sao vậy, không thoải mái sao?"
Khương Ngâm không biết vì sao anh lại có thể chững chạc, đàng hoàng hỏi ra cái câu hỏi ngu ngốc này.
Dưới ánh mắt vô cùng khó hiểu của anh, miệng cô nhanh chóng mím thành một đường, có chút xấu hổ, có chút bực bội, còn có chút tức giận.
Sắc mặt cô trầm xuống, rất không vui, đánh vào bàn tay còn đang chạm vào môi cô, một chút xíu cảm giác yêu đương ngọt ngào cũng không có, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng không tốt: "Em đi làm đây!"
Cô giả vờ muốn mở cửa xuống xe, Doãn Toại giữ chặt tay cô lại, tinh tế mà nhìn gương mặt kia: "Tức giận?"
Khương Ngâm nghiêng đầu sang một bên: "Không có!"
Doãn Toại nhíu mày nhìn cô một lúc: "Nhưng anh lại thấy em giống như đang tức giận."
"Không có tức giận!"
"Như vậy là tức giận thật rồi."
"..."
Cái người đàn ông này, cũng coi như không phải là không có thuốc chữa.
Khương Ngâm khoanh tay, dựa vào chỗ tựa lưng ngẩng đầu nhìn anh, cằm nhấc lên: "Vậy anh nói xem anh sai ở chỗ nào? Vì sao em lại tức giận?"
Doãn Toại bị hỏi như vậy, thần sắc hơi sững sờ, nhíu mày suy tư chuyện hôm nay.
Hai người cuối cùng cũng biết được tâm ý của nhau, anh muốn ở cạnh cô nhiều hơn, còn hoãn lại cuộc họp để chờ cô tỉnh lại cùng nhau ăn cơm, lúc ăn hai người vẫn rất tốt.
Sau đó, anh tự mình đưa cô đi làm, còn mang dây chuyền cho cô, đây đều là chuyện vui.
Làm sao có thể chọc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-du-do/421028/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.