Lúc nhìn thấy Doãn Toại, không khí trong phòng khách ngưng đọng lại chốc lát, giống như đoạn phim đang chiếu trên màn hình lớn, đột nhiên bị người ta nhấn tạm dừng, bốn phía yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Khuôn mặt Doãn Ánh Phù sớm đã trắng bệch, đầu ngón tay xuôi ở bên hông run nhè nhẹ, môi đỏ mấp máy muốn nói gì đó, lại bị vẻ mặt lạnh lùng của Doãn Toại dọa sợ.
Tất cả lời muốn nói đều bị chặn lại trong cổ họng, giống như bị một đôi tay vô hình gắt gao bóp chặt lại, một chút âm thanh cũng không phát ra được.
Doãn Toại bước đôi chân dài đi về phía bên này.
Khi anh tới gần, Doãn Ánh Phù cảm giác được một cỗ áp lực cường đại bức bách mình, sợ hãi và bất an bao phủ toàn thân cô ta.
Nhớ tới những lời cô ta nói với Khương Ngâm vừa rồi, cùng thân phận bây giờ của đối phương, cô ta cứng đờ đứng ở đằng kia, thân hình nhịn không được run run một chút, sống lưng nổi lên một trận lạnh lẽo, không bao lâu mồ hôi lạnh từ lòng bàn tay chảy ra.
Doãn Toại chỉ trừng cô ta một chút, căn bản không thèm quan tâm, trực tiếp đi về phía Khương Ngâm.
Biểu cảm của Doãn Ánh Phù vô cùng phong phú và đặc sắc, Khương Ngâm tản mạn tựa trên ghế sô pha, khóe môi hơi nhếch lên, mang tư thái xem kịch vui, tâm tình tựa hồ vô cùng tốt.
Cho đến khi phát hiện có một ánh mắt đang nhìn trên người mình, cô mới ngước mắt lên.
Doãn Toại đứng cách đó không xa, dáng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-du-do/421022/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.