Editor: Xu
Beta: Sue
Sau khi Doãn Ánh Phù cùng Tạ Thiệu Viễn rời đi, điện thoại Kiều Kế Hằng chợt vang lên, ánh mắt anh ta vội vàng lướt qua giữa Doãn Toại và Khương Ngâm, rồi đi đến nơi khác nhận điện thoại.
Bất giác, ánh đèn trên tầng hai mờ đi, chỉ còn lại hai người bọn họ.
Đối mặt nhau hai giây, Doãn Toại chân dài bước đến, đứng trước gót chân cô.
Một bóng đen tiến tới, bởi vì khoảng cách quá gần, Khương Ngâm có thể ngửi được mùi hương trên người anh, là một loại mùi gỗ hương điều kết hợp với mùi cam bưởi thanh khiết khó tả, rất đặc biệt, lại rất dễ chịu.
Nhớ lại lúc ở đại học C, cô từng ngửi qua mùi hương này liền khắc sâu trong ký ức.
Về sau cũng không ngửi được mùi hương này trên thân người khác.
"Cô là chó sao?"
Anh nhàn nhạt mở miệng, khi nói chuyện hơi nóng phun lên trán cô, làm cho tóc trước trán có phần nhấc lên.
Khương Ngâm yên lặng hai giây, lúc này mới phát hiện ra, cô chẳng biết từ lúc nào đã đem mặt hơi hướng đến thân thể anh, chóp mũi đưa gần tới âu phục trước cà vạt của anh.
Càng mất mặt là, cô thế mà dùng cái mũi ngửi mùi hương trên người anh.
"..."
Anh mới là chó!
Cả nhà anh đều là chó!!
Rõ ràng là chính anh mới là người đứng gần cô!
Khương Ngâm trong lòng hùng hùng hổ hổ nhưng trên mặt lại vô cùng sợ sệt, chột dạ, lùi lại mấy bước muốn giữ khoảng cách với anh.
Ai ngờ cô né tránh quá nhanh, giày cao gót dưới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-du-do/420999/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.