Thân Tử Du chủ động đi về phía phòng ngủ, đẩy cửa ra bước vào.
Nhan Tư Nhiêu đi sát phía sau, giải thích: "Không phải! Ý của tôi không phải vậy!"
Thân Tử Du đã đi đến trước sofa, anh cởi áo khoác trên người ra, vứt lên ghế, quay người nhìn cô: "Vậy ý của em là gì?"
"Tôi..." Nhan Tư Nhiêu bị câu hỏi của anh chặn họng, đầu óc trống rỗng.
Do dự hai giây, cô mới nói, "Tôi chỉ thuận miệng hỏi chút thôi."
"Thuận miệng hỏi chút?" Thân Tử Du chậm rãi cởi cúc áo sơ mi, để lộ ra yết hầu gợi cảm.
Anh khom người xuống, nhíu mày hỏi: "Vậy nên ý của em là không muốn tôi ngủ ở đây?"
Trên mặt Nhan Tư Nhiêu hiện lên vẻ kinh ngạc.
Cô suy nghĩ một lát, cảm thấy hình như cũng không phải ý này.
Cô chỉ không muốn anh hiểu lầm cô thôi.
Có lẽ vì anh đột nhiên muốn ở đây, Nhan Tư Nhiên có chút chưa sẵn sàng.
Còn chưa biết phải trả lời anh thế nào, Thân Tử Du đã nói: "Tôi đã vào phòng rồi, bây giờ em lại đuổi tôi ra ngoài."
Anh dừng lại một chút, lúc nói chuyện, hơi thở ấm áp của anh phả lên mặt cô, ánh mắt mang theo vài phần đáng thương, "Vậy thì tôi sẽ mất mặt lắm."
Vì anh dựa vào quá gần, gương mặt Nhan Tư Nhiêu nóng lên, đầu óc cũng trở nên mơ màng.
Lại nghe thấy Thân Tử Di nói: "Nếu hai chúng ta muốn sống hòa thuận thì phải giữ lại mặt mũi cho đối phương chứ, em nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-du-do/2519035/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.