Tầm nhìn bị bàn tay của Doãn Toại che mất, Doãn Lê Hân không vui, tay nhỏ dùng sức giật cánh tay cha già của mình xuống: "Đừng che con, con muốn nhìn tiên nữ!"
Khương Ngâm không nói, nhìn con trai rồi xách váy cưới đi tới: "Con dẻo miệng như vậy là học theo ai?"
Doãn Lê Hân chớp mắt: "Con đang nói lời thật lòng."
Doãn Toại rũ mắt hỏi con trai: "Mẹ con mặc váy cưới đẹp như vậy, có phải nên chụp một tấm ảnh hay không?"
Doãn Lê Hân nghĩ ngợi, gật đầu: "Nên ạ."
Anh đẩy đẩy con trai: "Con qua thư phòng đem máy ảnh tới đây, chúng ta chụp cho mẹ một tấm."
Doãn Lê Hân nghe lời, từ phòng ngủ chạy ra ngoài.
Doãn Toại theo sau đóng cửa lại, khóa trái.
Khương Ngâm túm váy nói: "Anh lại lừa thằng bé, lát nữa nó lại nổi nóng với anh cho xem."
Doãn Toại lơ đễnh, tiến tới ôm lấy eo cô, khóe môi cong lên: "Đang thử váy cưới mà, em không cảm thấy thằng bé có chút dư thừa sao?"
Anh rũ mắt làm động tác muốn hôn, Khương Ngâm đưa tay chặn miệng anh, tức giận trách cứ: "Anh lớn vậy rồi còn lừa thằng bé, chính anh dạy dỗ bảo sao nó học mấy thứ không tốt."
Doãn Toại bắt được tay cô, hôn lên đầu ngón tay, thản nhiên mở miệng: "Nó bị anh dạy dỗ nhiều một chút, tích lũy kinh nghiệm, sau này ở bên ngoài sẽ không bị người ta lừa."
"..."
Ngụy biện!
Không bao lâu, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa "Cốc cốc cốc" cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-du-do/2519019/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.