Trong lúc chờ xét vé xem phim, Khương Ngâm kéo Nhan Tư Nhiêu đi mua bắp rang.
Nhan Tư Nhiêu nghĩ đến vẻ mặt sợ hãi của cô gái kia, chậc chậc hai tiếng: "Chị dâu, chị nói xem cô ấy có chuyển mười vạn tệ* cho chị không?"
*10 vạn tệ: Gần 350 triệu VNĐ
Khương Ngâm nhận bắp rang từ trong tay nhân viên, chậm rãi ăn: "Vốn dĩ chị cũng không có thêm Wechat của cô ấy, chỉ là hù cô ấy một chút thôi, để cô ấy nhớ thật kĩ."
Trên băng ghế dài ở khu nghỉ ngơi, sau khi ngồi xuống, Doãn Toại cau mày cởi áo khoác trên người ra, chỉ mặc chiếc áo sơ mi trắng bên trong.
Khương Ngâm cầm bắp rang đi qua: "Ông xã, sao anh lại cởi áo ra, như vậy sẽ lạnh đấy."
Doãn Toại nhìn qua cô: "Trên xe có áo khoác dự phòng, còn nửa tiếng nữa phim mới chiếu, em đi lấy với anh nhé?"
Hai người chào Thân Tử Du và Nhan Tư Nhiêu một tiếng rồi cùng nhau đi xuống hầm gửi xe của trung tâm thương mại.
Lúc đi ngang qua thùng rác, Khương Ngâm nhìn thấy Doãn Toại ném cái áo khoác đang cầm trên tay đi.
Không ngờ bệnh sạch sẽ của anh lại nặng như vậy, trước kia chưa từng phát hiện.
Bỗng nhiên, Khương Ngâm nghĩ đến gì đó, nhíu mày: "Hồi đại học, khoảng thời gian em theo đuổi anh kia, mỗi ngày đều đi theo anh, không phải cũng có lần làm đổ trà sữa lên người anh sao, hẳn là anh cũng đã đem quần áo vứt đi nhỉ?"
Doãn Toại mở cửa xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-du-do/2518975/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.