Editor: Vaan
==========
Tả Vi kinh ngạc quay đầu, trong ánh mắt anh thâm sâu, nhìn không ra đâu là thật đâu là giả.
"Trình Lạc, anh nói cái gì?" Cô bực bội nói, "Em sẽ nói cho anh trai em nghe đấy!"
Tuy rằng anh trai không phải là anh ruột của cô mà là con của cha kế, nhưng đối với cô rất tốt.
Trình Lạc cười to lộ ra hàm răng trắng, anh thả tay lái: "Loại chuyện này xảy ra cũng không thiếu, chẳng lẽ anh nói sai sao?"
Tả Vi phẫn nộ: "Em không phải, em cũng không cần!"
Cô nhăn mày
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, một hôm nọ Trình Lạc nói rằng cô đã mang theo một thứ gì đó của anh đi mất, cho nên từ ngày cô đi Bắc Kinh cũng chưa từng một lần chủ động liên lạc với anh, mặc dù trước đây bọn họ chính là những người bạn tốt.
"Anh dừng xe, em tự mình đi qua." Cô cầm lấy ô che mưa.
Trình Lạc nhàn nhạt nói: "Tính tình em thật không tốt chút nào."
Tả Vi cắn môi, chẳng ai thích bị ngươi khác châm chọc cả.
Anh đưa mắt nhìn cô một cái, lông mi cô thật rất dài, trông nhẹ nhàng mà rung động giống như những cánh bướm, trời sinh cô đã có khuôn mặt xinh đẹp, lúc ủy khuất lên càng khiến người đối diện cảm thấy không đành lòng.
Anh nhìn về phía trước: "Mẹ em biết anh muốn tới Bắc Kinh nên đã làm hoa quế đường ngó sen, còn có bánh mật, kêu anh mang đến đây, đồ ăn ở phía sau đấy."
Ánh mắt cô liền sáng lên, vội xoay người lấy.
Vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-tinh-quang/243638/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.