Edit: Hyukie Lee 
Bình minh xuyên suốt qua ô cửa sổ, một vùng trời xanh thẳm. Triêu Đăng ngồi dậy từ trên giường, xoa xoa huyệt thái dương. Theo động tác của y, cánh tay nào đó vắt bên hông cũng giơ lên theo, người trẻ tuổi bên cạnh mở mắt ra. 
“Tỉnh rồi?” 
“A.” 
Triêu Đăng vừa định bước xuống liền bị một lực mạnh kéo ngã xuống giường. Sở Trì Dự cúi đầu hôn ngay môi y một cái mới nhàn nhạt buông người ra: “Đi thôi.” 
Ý muốn khống chế rất mạnh, đồ quỷ xứ hà. 
Vừa rửa mặt vừa ngáp, chợt nhận ra ngày hôm qua trước khi ngủ y chỉ tùy tiện mặc cái áo mỏng, cặp chân dài miên man cùng bờ mông được quần lót che phủ đầy hương sắc. Có người bước vào đóng cửa phòng tắm lại, nhìn từ trong gương cũng có thể thấy được đôi mắt đen đầy thâm thúy. 
Sở Trì Dự đè Triêu Đăng lại, trong không gian ẩm ướt mạnh mẽ làm một lần, mãi đến khi y liên tục xin tha mới miễn cưỡng chịu dừng lại. 
[Cậu đau không?] 
[Ông đây rất sảng khoái.] Triêu Đăng vẫn duy trì thần sắc yếu đuối: [Có vẻ hắn thích kiểu này.] 
[…] 
[Làm hắn vui vẻ, uống thuốc đúng bệnh.] Triêu Đăng lùi lại phía sau: [Ba tháng thôi, chuyện nhỏ chuyện nhỏ.] 
Hệ thống mặc kệ y, cắt đứt hồi âm trong đầu. Triêu Đăng nhìn Sở Trì Dự đang dọn bữa sáng cho mình, khóe môi câu lên độ cong nhàn nhạt. 
Quả nhiên đối phương rất hài lòng kiểu này, xoa xoa đầu y, nhẹ giọng hỏi y còn sức ăn sáng hay không. Sau khi trả lời xong, Triêu Đăng bưng bát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-sung-ai/198241/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.