Edit: Hyukie Lee
Gió lạnh bờ biển mang theo vị mặn, lửa trại xa xa nhảy nhót chiếu rọi màn đêm, mơ hồ có thể nghe được tiếng cười trong trẻo của Aura, trong lúc vô tình Triêu Đăng lui lại một bước, đối diện với đôi mắt lộng lẫy tựa sói.
“Anh còn nghiêm túc nghe giảng hơn em nữa đó.”
“…” Caesar không nhịn được câu môi cực nhanh: “Người bạn nhỏ, theo đuổi em thật khó.”
Triêu Đăng nhặt chai bia rỗng dưới đất lên, chuyển đề tài: “Lilith nói tên các anh đều tự đặt, anh cũng vậy ư?”
“Có người nói với anh, danh tự này có hàm nghĩa cách mạng.” Caesar đáp: “Là người nọ đặt.”
“Ai lại có văn hóa như vậy, không phải Thượng Đế chớ?”
Nam nhân mắt sói không trả lời, Caesar nhìn sắc trời một chút, ra hiệu y quay về.
“Sắp mưa rồi.”
Caesar nhẹ giọng nói.
Đúng như hắn nói, mười phút sau cơn mưa xối xả ùn ùn kéo đến bờ biển, mưa đêm trong bóng tối lạ thường bào mòn thiên địa, dị năng giả còn đang nướng thịt nhận ra liền chạy ù về căn cứ, Triêu Đăng nhìn thấy một tên dị năng giả hệ hỏa cố gắng biến nước mưa trên đầu thành hơi nước, nhưng không may gã suýt chút nữa đốt cháy lông mày, tốc độ Aura nhanh nhất, cô đứng trong khu vực an toàn không dính mưa vẫy vẫy tay với tất cả mọi người, nước mưa làm nhòe lớp trang điểm trên mắt cô, Caesar quay đầu lại nhìn y.
“Ôm anh? Chúng ta xông ra.”
“Được.”
Triêu Đăng thoải mái ôm lấy bờ vai hắn, người sau động tác thành thạo ôm lấy người trẻ tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-sung-ai/1342714/quyen-5-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.