Edit: Nhang – Beta: Hann 
Ngu Ý lặng lẽ ngồi uống trà chiều, chỗ này của nhà họ Ngu là một cái sân kiểu Trung Quốc. Trong hồ đầy nước, cá chép màu đỏ tranh nhau cướp thức ăn mà cô ném xuống.  
Gần đây cô rất hay ngủ, có lẽ là do lơ là tập thể dục. Cô thấy bụng của mình hơi tròn lên rồi, điều này khiến cô hơi ảo não. 
Cô cũng không biết sao mình lại suy nghĩ đến Hoắc Huyền. Hoắc Huyền lừa gạt tình cảm của cô, vốn dĩ cô đã cho anh thời gian để anh tự nói sự thật với mình, nhưng anh lại không nói.  
Có thể trong mắt Hoắc Huyền, Ngu Ý cô chỉ là một đứa con gái ngốc dễ bị lừa gạt thôi, lừa cô tới tay sẽ có cảm giác thành tựu hơn. Nghĩ tới những điều này thì tim của Ngu Ý có hơi đau nhói.  
Thế nhưng Ngu Ý lại rất thích anh. Ánh mắt dịu dàng và lời nói lưu luyến đó chắc chắn không phải là sự gian dối. 
Cô sợ sự thật của chuyện này không giống những gì cô tưởng tượng. Trong khoảng thời gian này, cô vẫn luôn cố nghĩ theo chiều hướng khác. 
Phía sau có tiếng bước chân, Ngu Ý nhẹ giọng nói: “Mẹ ơi, ở đây có nhiều cá lắm, hay là thả bọn nó tới hồ lớn đi mẹ.”  
“Tiểu Ngư.”  
Giọng nói quen thuộc lọt vào tai, Ngu Ý cứ ngỡ là do mình bị loạn thôi, cô do dự chốc lát rồi quay đầu lại.  
Hoắc Huyền đang đứng trước mặt Ngu Ý. Anh vẫn đẹp trai như vậy khiến người khác không thể rời mắt.  
Trong lòng Ngu Ý đau đớn không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-mem-mai/271058/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.