Hai chữ được phun ra, lòng cô xoắn xít, ánh mắt mất tự nhiên, nhìn bên trái một cái nhìn bên phải một cái, ngón tay rụt lại, giống như con nít làm chuyện gì sai. Xem phim đen bị người ta bắt tại trận thì thôi cũng được đi. Đằng này người bắt lại là Hạ Kỳ Sâm.
Hồi lâu, thấy anh không nói chữ nào, Trần Uyển Ước lén lén lút lút đi qua, tắt luôn bộ phim vừa chiếu được một nửa. Căn phòng yên tĩnh lại. Cô chọn bộ phim tên《Bí mật không thể nói giữa tôi và thợ sửa ống nước》.
Tam quan của phim AV không phải người thường có thể hiểu rõ. Nữ chính ngoại trừ ở nhà nội trợ thì có thể là giáo viên, y tá, học sinh, tóm lại, chỉ cần thân phận mang tới cảm giác.
"Nói ra chắc anh không tin." Trần Uyển Ước hít thở sâu, quyết định bào chữa lần cuối, "Em không cố ý muốn xem đâu, tại vì nó đột nhiên xuất hiện, em thuận tay mở thử."
Hạ Kỳ Sâm: "Ừ."
Trần Uyển Ước: "...."
Cái chữ "Ừ" này rất thâm sâu nha. Ý anh là anh không tin chứ gì?
"Thái độ vậy là sao, em đã giải thích rồi." Trần Uyển Ước nói nhỏ, "Tin hay không tùy anh."
"Hạ phu nhân."
"Sao thế?"
"Người xem phim chính là em, bị anh phát hiện, em nên chột dạ hoặc mắc cỡ mới đúng." Dừng một chút, anh tiếp tục trần thuật, "Em lớn lối như vậy làm gì?"
"..."
Người làm chuyện xấu ngược lại rất thích lên mặt, lại còn "thái độ gì" "tin hay không thì tùy".
Phát hiện ánh mắt anh nhìn cô ngày càng ẩn ý, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-cung-chieu/227572/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.