Kinh hoàng tới mức mà Trần Uyển Ước há to mồm.
Cô lại thấy cái gì đó của anh TT.
“Sao thế Uyển Uyển?” Người đàn ông hoàn toàn không biết xấu hổ, hết sức bình thản, tiếp tục kéo cổ tay cô, “Gương mặt em thế nghĩa là chê à?”
Trần Uyển Ước: “Đâu có -.-.”
Cô chỉ kinh ngạc thôi.
Trên mạng có lúc từng nổi lên mấy câu: muốn chơi đuổi bắt trên cơ bụng anh, muốn bơi lội trên xương quai xanh của anh, muốn chơi cả xích đu trên hàng mi dài của anh….
Không phải cô muốn làm gì trên đường nhân ngư trên bụng anh trai này đâu. À không…. Hạ Kỳ Sâm là đồ nhóc hư thúi, không phải anh trai.
Không thể không thừa nhận chó cỏ xấu nết, nhưng cả người từ trên xuống dưới đều vượt trên cả mức thẩm mỹ của cô, bộ phận cơ thể đắt giá đến mức làm phụ nữ rung động muốn ngả vào, gọi tắt “để tao húp”.
Trần Uyển Ước vốn cảm thấy người đàn ông này không có gì đặc biệt cả, chỉ có kỹ năng giỏi một chút, cũng nhiều tiền hơn cô… Dù có thế, cô cũng không nên sa lầy, không nên làm mất liêm sỉ.
Bộ dạng lúc này của cô bị người đàn ông nhìn thấy hết, anh nở nụ cười lịch sự nhưng gian manh, ngón tay thon dài nhặt khăn tắm lên, tiếp tục quấn hờ bên hông. Cái khăn tiếp tục được quấn qua loa, cô chỉ cần dùng một ngón tay là có thể khều tắm khăn ấy xuống.
“Uyển Uyển ——” anh nghiêm túc nói, “Có vẻ như em kinh ngạc lắm.”
Trần Uyển Ước: “Đâu có ^^.”
Hạ Kỳ Sâm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-cung-chieu/1051869/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.