Editor: Phương Nam công tử
Beta-reader: Tử An tiên sinh
Sắc màu rực rỡ, chim hót hoa thơm.
Hoàng đế uy đức cùng tân tiền nhiệm『Chính uy phù xa an khang trì ấn Đại tướng quân 』chính là bước chậm rãi trong ngự hoa viên duyên dáng…
“A, cục cưng ngươi xem, hoa này nở thật đẹp ha.”
Vườn đầy hoa thơm đua nhau khoe sắc, nở đến đẹp cực kỳ.
Bạch Lăng Phi thực sự có hơi xúc động muốn ngắt một đóa hoa, cắm ở bên tai người trong lòng, nhưng hắn chỉ muốn thôi, nếu như hắn làm thế, nam nhân này đại khái sẽ tức đến đem cả ngự hoa viên một phen hỏa thiêu sạch.
Để không lãng phí mồ hôi nước mắt nhân dân, Bạch Lăng Phi không thể làm gì khác hơn là nhịn xuống.
Ai, thật đáng tiếc.
“Ngươi ở đây than thở cái gì? Ngươi còn có cái gì không hài lòng hả?” Thịnh Bảo Khánh tức giận trừng mắt liếc hắn.
Tên vương bát đản này, trẫm vì hắn, bị triều đình trên dưới đều nghị luận sau lưng, hắn còn có cái gì không hài lòng chứ?
Bạch Lăng Phi khe khẽ thở dài, vẻ mặt ai oán, “Ai, bản thân ta không có gì là không hài lòng hết, có thể mỗi ngày đi theo bên người cục cưng yêu nhất của lòng ta, dòm được lại ăn không được, thực sự phi thường thống khổ a.”
Bạch Lăng Phi kéo tay hoàng thượng, đặt ở trên hạ thể sưng lên của mình —
“Ngươi… Ngươi buông tay cho trẫm!”
Muốn chết, tên đáng chém ngàn đao này, hiện tại rõ như ban ngày thế nhưng bọn họ lại làm vậy, tuy rằng y sớm có phòng bị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-thuong-lien-thuong/182313/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.