Editor: Phương Nam công tử
Beta-reader: Tử An tiên sinh
Thịnh Bảo Khánh hai mắt tinh quang bắn ra bốn phía, lạnh lùng mở miệng nói, “Bãi giá hồi cung, tối nay… Truyền Vân quý phi thị tẩm!”
Bầu trời tĩnh lặng.
Ánh trăng nhẹ nhàng rơi phía trước cửa sổ.
Trong thâm cốc u tĩnh, mơ hồ có thể thấy một toà nhà giản đơn, nhưng người trong nghề vừa nhìn là biết ngay tiểu viện được thợ khéo tay xây dựng cực kì cẩn thận…
“Sư phụ, ngươi rốt cuộc lúc nào mới thả ta đi a?” Bạch Lăng Phi không kiên nhẫn khoanh hai tay trước ngực, “Ta vì chúc thọ đã cùng ngươi uống suốt ba ngày ba đêm rồi. Ngươi rốt cuộc uống đã chưa hả?”
“Uống đã chưa á? Ha ha… Thiếu! Vĩnh viễn cũng không đủ! Vi sư rất cao hứng đó… Ha ha… Vương bát đản… Nghĩ không ra nhà ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay nha… Ha ha…” Nam nhân đầu đầy tóc bạc đột nhiên ngửa mặt lên trời cười dài.
Bạch Lăng Phi thấy thế không khỏi bất đắc dĩ đảo cặp mắt trắng dã.
Xem chừng sư phụ thực sự là say không nhẹ, không hiểu làm sao lại cười khoa trương như vậy?
Sư phụ một tay nuôi nấng hắn lớn lên, hắn từ nhỏ đến lớn còn chưa từng thấy qua y hài lòng cười to như vậy nha.
Xem ra dâng tín vật của tam đại mỹ nhân làm thọ lễ, sư phụ thực sự rất thích.
Nhất là Vân quý phi tặng song phi long phượng bội kia, sư phụ càng yêu thích không buông tay, hầu như là cả ngày cầm trong tay thưởng thức.
Bất quá thích cứ thích, thưởng thức cứ thưởng thức, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-thuong-lien-thuong/182309/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.