Nguyệt Thiền bị anh làm cho sững người, cô chết đứng trước hành động của người trước mắt, khăn len màu đen ấm áp sưởi ấm cho Nguyệt Thiền. Bỗng cô cảm thấy, người trước mắt này dịu dàng đến lạ, khác hẳn với lời đồn bên ngoài. Quang Viễn đưa mắt nhìn Nguyệt Thiền, anh hơi cúi đầu, ghé sát lại gần bên tai cô.
Cô bất ngờ, cảnh giác lùi người lại, giữ khoảng cách nhất định với Quang Viễn. Mày khẽ nhíu lại, Nguyệt Thiền nói:
"Làm gì vậy?"
Cô nhìn khuôn mặt điển trai của anh, không hiểu Mạc Quang Viễn này có ý định gì, nhìn sâu vào mắt người này, cô cảm thấy nó dịu dàng quá mức.
Anh ghé mắt nhìn cô, tiến lại gần phía cô, nhẹ nhàng nói vào tai Nguyệt Thiền:
"Vợ ơi, em không thấy lạnh sao?"
Hai từ vợ ơi này khe khẽ vang lên bên tai cô, nhẹ nhàng uyển chuyển rót vào trong tâm trí. Nguyệt Thiền không nói gì, cô nghĩ thầm:
[Đây là đang muốn trêu chọc mình sao?]
Nguyệt Thiền chuyển ánh nhìn sang một hướng khác, né tránh Quang Viễn hết mức có thể, cô nói:
"Không lạnh."
Nói là không lạnh, nhưng chóp mũi cô đã ửng hồng từ bao giờ, trên làn da trắng nõn. Sắc đỏ càng rõ ràng hơn bao giờ hết, Quang Viễn lại chăm chăm nhìn Nguyệt Thiền, như thể lấy cô là tâm điểm trong mắt mình. Anh dịu giọng nói:
"Ừm, còn anh lạnh lắm, nên em nắm tay anh có được không?"
Nguyệt Thiền lại bị anh làm cho sững người, rốt cuộc người đàn ông này là đang có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-thoat-khoi-anh/3550591/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.