Chuyện tối qua thực sự làm hổ thẹn phong phạm đại lão, hai người không hẹn mà cùng lựa chọn đổi chủ đề. 
Thẩm Thanh Huyền nói: 
“Tới dùng cơm đi.” 
Túc Vũ không xoắn xuýt nữa, trong lòng vẫn nhớ thương chuyện tu hành, chỉ muốn ăn uống no đủ rồi nhanh làm chút chính sự. 
Cố Kiến Thâm đã chuẩn bị xong bữa sáng, vẫn là mỹ vị phong phú hoa lệ như trước. 
Túc Vũ tâm phục khẩu phục, vừa ăn vừa khen, chỉ hận mình văn hóa không cao, từ biết được quá ít … 
Thẩm Thanh Huyền thì bình tĩnh hơn nhiều, chẳng thèm liếc mắt nhìn Cố Kiến Thâm một lần. 
Vì sao hả? Mệt mỏi cả một đêm mà chưa làm nhiệm vụ, Tôn chủ đại nhân mất hứng. 
Chẳng qua y vẫn luôn là bộ dạng thế này, nên Túc Vũ vẫn chưa phát hiện khác thường, mà Cố Kiến Thâm nhập diễn vô cùng nghiêm túc, vui lòng dỗ dành “Thiếu gia” nhà hắn chơi đùa. 
Ăn điểm tâm xong, Túc Vũ trông mong nhìn Cố Kiến Thâm. 
Thẩm Thanh Huyền nhân tiện nói: 
“Nếu đã nói rồi, vậy ngươi dạy Túc Vũ đi.” 
Cố Kiến Thâm đáp: 
“Vâng.” 
Thẩm Thanh Huyền nhìn hắn ra vẻ cung kính, khóe miệng hơi cong lên, lại tặng thêm một câu: 
“Tu tập vũ kỹ là chuyện rất vất vả, Túc Vũ ngươi đừng có mà lười biếng.” 
Túc Vũ vội vàng nói: 
“Ta không sợ khổ cực! Nhất định sẽ cố gắng học tập!” 
Thẩm Thanh Huyền lại dặn dò: 
“Thể lực Thanh Thâm vô cùng tốt, ngươi không cần phải khách khí.” 
Lần đầu tiên y gọi cái tên “Thanh Thâm” này, Cố Kiến Thâm kìm lòng không được nhìn sang y. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/198261/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.