Tất cả đã sẵn sàng, Cố Kiến Thâm hỏi Thẩm Thanh Huyền: “Cứ thế mà vào à?”
Thẩm Thanh Huyền: “Đương nhiên chúng ta phải đổi thân phận.”
Cố Kiến Thâm đột nhiên cười: “Ta có ý tưởng này.”
Thẩm Thanh Huyền hỏi hắn: “Ý tưởng gì?”
Cố Kiến Thâm lấy ngọc giản đỏ của mình ra, nói: “Hai đứa mình hóa thành chúng đi.”
Thẩm Thanh Huyền ngớ người: “Ngọc giản?”
Cố Kiến Thâm: “Không tốt sao? Tinh xảo linh hoạt, không gây chú ý, chỉ cần đi theo họ, sẽ dễ dàng phát hiện vấn đề, còn có thể trực tiếp hóa giải khúc mắc ngay trong tâm cảnh.”
Cũng có lý … Thẩm Thanh Huyền nói: “Vậy ta phải hóa thành màu đỏ.”
Cố Kiến Thâm hỏi: “Em muốn theo Loạn Ưng?”
Thẩm Thanh Huyền hết cách: “Thôi, thế ta chọn trắng vậy …”
Sở thích của Mộc Huân cũng rất là “Thiên Đạo”, bằng không năm đó cũng sẽ không vỗ ót chạy theo Thẩm Thanh Huyền.
Trước khi vào tâm cảnh, Cố Kiến Thâm lại hỏi: “Lỡ đâu tối qua thánh nhân Khinh Nhiễm không phải mơ thấy lần đầu tiên hai người gặp mặt?”
Thẩm Thanh Huyền không nghĩ quá nhiều: “Không sao, dù gì cũng sẽ không vừa vào đã huyết tẩy luôn Kình Thiên Lục Thành.”
“Cái đó thì không …” Đồng chí lão Cố hoang mang nhắc nhở: “Nhưng nhất định sẽ là chuyện vô cùng NGỌT NGÀO.”
Hắn cố tình nhấn mạnh hai chữ ngọt ngào.
Thẩm Thanh Huyền sửng sốt, kế đó vỡ lẽ, y nhìn Cố Kiến Thâm: “Không phải chứ …” Chẳng lẽ muốn y vào tâm cảnh xem đông cung sống của đồ đệ?
Cố Kiến Thâm cười nói: “Sao lại không, nếu ta cũng nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342619/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.