Nếu Thẩm Thanh Huyền không phải Thẩm Thanh Huyền, có lẽ y sẽ vĩnh viễn không phát hiện được.
Bởi vì Cửu tiên sinh “quá thật”, rất giống một con người, còn biết chung sống với Thẩm Thanh Huyền.
Nhưng người Thẩm Thanh Huyền quen không chỉ là Cửu tiên sinh, lại càng không phải Nine, mà là Cố Kiến Thâm.
Cho nên y nhận ra.
Bên dưới biểu hiện dịu dàng ấy là một trái tim trống rỗng.
Trước mặt y, Cửu tiên sinh ứng đối mọi thứ vô cùng tự nhiên, chỉ khi nào trở lại “xã hội”, vẻ lạnh lùng thuộc về máy móc mới hiện ra.
Lần đầu tiên Thẩm Thanh Huyền nhận thức được điều này là khi hai người cùng đến khu vui chơi mới khai trương.
Thẩm Thanh Huyền bị kẹo bông gòn màu da cam bên kia thu hút.
Cửu bèn nói: “Anh đi mua cho em.”
Thẩm Thanh Huyền bảo: “Em đi cho, anh chờ em!”
Y muốn tạo một sự kinh hỉ cho Cố Kiến Thâm, y biết Cố Kiến Thâm thích màu sắc mộc mạc, cho nên y muốn chọn màu hắn thích.
Kẹo bông gòn được bán với hình thức tự phục vụ, chọn màu xong là có thể xuất ra thành phẩm.
Thẩm Thanh Huyền nghiêm túc chọn lựa, đợi kẹo bông gòn do mình tự phối màu ra lò …
Cửu tiên sinh đứng trước mặt y, nhận ra tầm mắt y bèn lộ một nụ cười dịu dàng.
Nhìn tưởng như không có vấn đề gì, song chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra ngay lúc này.
Một cô bé bị lạc bố mẹ, bất lực nức nở ở cách đó không xa.
Cửu cách cô bé chỉ có ba bước, nhưng Cửu hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342593/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.