Cửu tiên sinh không có tên thật, chỉ gọi là Cửu, còn là số Ả Rập.
Cửu là con số, đương nhiên đối với hắn cũng là tên.
Thẩm Thanh Huyền nhìn từng câu từng chữ, càng nhìn càng khiếp sợ.
Cái này nào có phải suy giảm nhận thức cảm xúc? Căn bản là khác loài!
Một người máy … cảm xúc ở đâu ra?
Đúng vậy, Cửu tiên sinh là một người máy được chế tác cực kỳ khéo léo.
Chẳng trách thân thể hoàn mỹ không khuyết điểm, chẳng trách có tỉ lệ như điêu khắc … đúng là thật sự được khắc ra mà!
Thẩm Thanh Huyền nhìn danh sách bảo trì và tu sửa của “Cửu tiên sinh”, tuy không thể hiểu rõ hết thuật ngữ bên trong, nhưng y đã biết được chân tướng kinh người nhất rồi.
Không phải tác phong làm việc của Cửu tiên sinh giống chương trình, mà hắn hoàn toàn chấp hành theo trình tự đã cài đặt!
Vậy thì … ai đã tạo ra Cửu tiên sinh, ai ở sau màn thao túng hắn?
Thẩm Thanh Huyền vẫn chưa tìm được đáp án.
Y không dám nán lại thư phòng quá lâu, xem xong danh sách bèn rời đi.
Giờ phải làm gì đây?
Ngay cả thể xác cũng không phải người, y phải yêu đương với Cố Kiến Thâm như thế nào?
Không yêu được thì nhiệm vụ này còn hoàn thành kiểu gì?
Chưa kể đối với người máy, như thế nào mới được xem là bệnh nan y? Thẩm Thanh Huyền giỏi về chữa bệnh, nhưng y chỉ có thể trị cho người, thật sự không biết “xem bệnh” cho người máy đâu!
Chẳng lẽ y phải nỗ lực nghiên cứu cơ giới học, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342586/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.